Ở đời, người nào càng sợ thiệt thì lại càng hay phải chịu thiệt thòi
Câu chuyện 1
Dù được nhận vào làm trong cùng một khoảng thời gian, cô đồng nghiệp của bạn tôi đã sớm được thăng chức lên vị trí trưởng bộ phận. Dù tuổi tác của bạn tôi và người đó tương đương, năng lực làm việc của cô ấy có phần nhỉnh hơn. Nhưng khi nhìn thấy cô đồng nghiệp kia trở thành sếp của mình, bạn tôi không những không đố kỵ mà còn tâm phục khẩu phục.
Khi tôi hỏi vì sao, cô ấy đã kể cho tôi câu chuyện khi hai người mới vào thử việc trong công ty. Cấp trên đã yêu cầu hai người cùng viết báo cáo tài chính cho công ty. Trong bản báo cáo này, có vài chỗ số liệu sai sót, nên sếp đã gọi hai người lên để chất vấn. Thực ra, đây là lỗi sai chung mà cả hai phải cùng chịu trách nhiệm. Nhưng người kia đã chủ động đứng ra nhận trách nhiệm, không đổ lỗi cho bất kì ai. Lúc ấy, cô bạn tôi đã rất khâm phục người đồng nghiệp kia. Sau đó, cả bạn tôi và người đó đều thuận lợi trở thành nhân viên chính thức.
Trong công việc, người kia luôn giữ thái độ phóng khoáng và cởi mở. Cô gái ấy chưa bao giờ thích tính toán thiệt hơn hay đi so bì lương thấp lương cao. Vì vậy, mọi người trong công ty đều rất yêu quý cô.
Dù bạn làm bất cứ điều gì thì tính cách vẫn luôn là thứ quyết định thành bại. Bạn có thể trau dồi nâng cao năng lực làm việc của mình, nhưng nếu tính cách bạn hẹp hòi, ích kỷ, bạn khó có thể đạt được những bước tiến xa trong sự nghiệp.
Những con người phóng khoáng thường sẽ phải chịu thiệt thòi. Nhưng thứ họ có được chính là lòng tin và sự yêu mến của người khác. Nhờ vậy, may mắn và cơ hội luôn tìm đến với họ.
Câu chuyện 2
Lúc đầu khi mới gặp chị, đã có mấy nhà xuất bản khác đến tìm gặp tôi để mua bản quyền xuất bản sách. Nhưng sau cùng, tôi vẫn chọn hợp tác với chị vì lý do đặc biệt sau đây.
Ba năm trước, chị có một chuyến đi công tác đến nơi tôi đang sống. Vào khoảng 3 tháng trước khi đi, chị đã nhắn tin bày tỏ mong muốn được gặp mặt tôi trực tiếp. Ban đầu, tôi chỉ nghĩ đó là một lời mời xã giao. Nhưng càng gần đến ngày, chị càng chủ động giữ liên lạc để chắc chắn rằng cuộc hẹn giữa hai chúng tôi sẽ được diễn ra. Điều này khiến tôi rất có thiện cảm với chị.
Ngày đó cuối cùng cũng đến. Hai người chúng tôi hẹn nhau đi ăn tại một nhà hàng. Lúc đi thanh toán, tôi mới biết hóa ra chị đã chủ động trả tiền cho toàn bộ bữa ăn này. Tôi nói: “Khi đến đây, em là chủ nhà còn chị là khách mời. Đáng lẽ chị nên để em mời chị bữa ăn này mới phải.”
Khi ấy, chị chỉ nói là khoản tiền này sẽ có công ty thanh toán. Sau đó, tôi mới biết đến hóa đơn chị còn không lấy thì làm sao có thể báo giá cho công ty được. Số tiền đó tuy không lớn nhưng lại giúp tôi hiểu được thành ý của chị. Từ đó, tôi quyết định sẽ hợp tác lâu dài với chị.
Ở đời, nào có ai muốn làm kẻ ngốc để suốt ngày phải chịu thiệt đâu. Nhưng nếu đến cả chuyện nhỏ nhất bạn vẫn còn phải tính toán, thì làm sao người ta có thể an tâm giao việc lớn cho bạn. Ngược lại, nếu như bạn không để cho người ta chịu thiệt ở chuyện nhỏ, người ta sẽ sẵn sàng tin tưởng và trao cho bạn các cơ hội lớn hơn.
Câu chuyện 3
Công ty tôi có một anh nhân viên giỏi giang và mẫn cán. Nhìn chung mọi thứ đều ổn, nhưng anh vẫn mãi chỉ là một nhân viên cấp dưới. Một lần nọ, anh có tham gia ứng cử làm trưởng nhóm cho một dự án quan trọng. Sếp từ chối với lý do anh còn trẻ và thiếu kinh nghiệm. Nhưng nguyên nhân thực tế chính là do tính anh hay ngại khó và hẹp hòi.
Mỗi lần sếp yêu cầu tăng ca là mỗi lần anh ca thán. Anh luôn cảm thấy phiền phức mỗi khi đồng nghiệp nhờ cài chương trình hay đi mua đồ. Khi đi leo núi, anh chỉ mua nước cho bản thân chứ chưa từng mua cho người khác. Khi ăn cơm, anh luôn nhanh chân chiếm chỗ đẹp. Khi đi xe, anh cũng đòi được ngồi ghế sau. Anh lúc nào cũng chỉ khư khư tranh phần lợi về phía mình mà không nghĩ cho người khác. Ở đời, người nào càng sợ thiệt thì lại càng hay phải chịu thiệt thòi.
Tục ngữ có câu: “Xởi lởi trời cởi cho, so đo trời co lại“. Bạn sẽ mãi mãi không thể có được sự công nhận và ủng hộ từ người khác nếu vẫn cứ giữ khư khư cái thái độ ích kỷ đó. Toan tính càng nhiều, thì bước chân càng nặng và đường sẽ trở nên khó đi hơn.
Kết luận
Rộng lượng là khi ta sống không chỉ cho mình mà còn biết nghĩ đến người khác. Trong cuộc sống cũng như trong công việc, người chủ động nhận lỗi mà không đùn đẩy chưa chắc đã là người sai, nhưng chắc chắn họ không phải là kẻ nhỏ nhen và hẹp hòi. Người nào cho đi vô tư chưa chắc đã là người không biết tính toán, nhưng họ chắc chắn là người đáng tin. Người dù phải chịu thiệt mà không ca thán có thể không phải vì họ thích bị như vậy mà bởi họ có tấm lòng nhân hậu. Đôi lúc, chúng ta luôn coi lợi ích cá nhân là trên hết. Chúng ta làm chuyện gì cũng chỉ để thu được thật nhiều phần lợi về phía mình.
Người đời ai cũng có những toan tính cho riêng mình mà không hề nói ra cho người khác biết. Nhưng hãy nhớ rằng: sẽ không có ai đặt lòng tin vào một người ích kỷ. Càng không có ai muốn kết giao với kẻ có nhiều toan tính và mưu mô.
Chỉ cần bạn chịu cố gắng thì chắc chắn sếp sẽ cho bạn nhiều cơ hội hơn. Nhờ vậy, tiền đồ của bạn cũng sẽ trở nên rộng mở hơn. Người khác sẽ luôn ghi nhớ những lần bạn tốt với họ. Người xưa vẫn răn dạy biết nhẫn nhịn và cho đi là có phúc. Người nào tính tình càng rộng lượng phóng khoáng, tương lai của họ sẽ càng xán lạn.
>> Xem thêm bài viết của Mai Bá Phúc: